Trường THPT chuyên Lê Hồng Phong Nam Định

SỨ MỆNH: Phát hiện, bồi dưỡng học sinh giỏi, góp phần đào tạo hiền tài

TẦM NHÌN: Xây dựng trường chuyên chất lượng cao, vươn tầm khu vực, hội nhập quốc tế.

GIÁ TRỊ CỐT LÕI: Trí tuệ, Nhân văn, Trách nhiệm, Tự tôn, Sáng tạo.

Hoạt động học sinh

Trang chủ Hoạt động học sinh Chùm thơ do học sinh Lê Hồng Phong sáng tác

Chùm thơ do học sinh Lê Hồng Phong sáng tác

17/10/2014

Hà Nội trong mưa

Hà Nội trở mình cơn mưa chiều sũng nước

Hàng quán lên đèn, cơm phở sực mùi hương

Trang sách gấp , chân bước mệt rời trường

Lòng vơ vẩn thèm mùi cơm mẹ nấu

 

 Hà Nội ồn ào, con tìm đâu để giấu

Những nỗi niềm con gái rất vu vơ

Hà Nội không mẹ, con vẫn đợi vẫn chờ

Những yêu thương nơi quê nhà xa lắm

 

Hà Nội mưa rồi, Hà Nội không màu nắng

Mà tim con vẫn ắp đầy yêu thương

Con gom nhặt trên mỗi nẻo đến trường

Ủ hy vọng, ươm mầm xanh hóa trái

 

Con lớn rồi, con đâu còn nhỏ dại

Mà vẫn thèm nép bóng mẹ mênh mông

Con lớn lên từ tay mẹ vun trồng

Với yêu thương luôn nhuộm vàng sắc nắng.

 Nguyễn Thị Hiền- lớp 12 chuyên văn- năm học 2013-2014

 

 Mẹ giản dị của con

Tuổi mười sáu con nợ mẹ lời ru

Nợ cả vùng ký ức màu cỏ ấm

Vần thơ ngọt ngào mỗi chiều phủ nắng

Giọng mẹ dịu êm tựa nốt nhạc trầm

 Tuổi mười sáu con nợ mẹ vĩ thanh

Của một đời lo toan không tiếng vọng

Dư âm nào dội về miền xa vắng

Bóng mẹ gầy nghiêng đổ dốc hoàng hôn

 

Tuổi mười sáu con nợ mẹ tâm hồn

Ôi tình thương- phép màu của hạnh phúc

Soi tỏa cõi lòng rung lên thổn thức

Tóc mẹ thôi đã bạc mấy phần

 

Tuổi mười sáu con nợ mẹ vô ngần

Sự sống, tình yêu, vô vàn hy vọng

Dấu ấn thời gian phủ vào thing lặng

Chữ nợ Người…trả mãi cũng không xong

 

Tuổi mười sáu con nợ mẹ cuộc đời

Dẫu mai sau không phải là cổ tích

Ranh giới cuộc đời có dần chuyển dịch

Mẹ vẫn đợi con nơi phía mặt trời.

 

Mẹ kính yêu dẫu đi hết cuộc đời

Vẫn bên con gần như mây với gió

Cuộc đời con vẫn luôn là rất nhỏ

Với đời Người- mẹ giản dị của con.

   Hoàng Mai Anh- 11 Anh2

 

Biển và Mẹ

 Biển dẫu rộng biển suốt đời là biển

Biển không sông, nước biển sẽ đầy vơi

Mẹ là nguồn và mẹ còn là biển

Mãi mãi trong và bát ngát chân trời

 

Biển ồn ào khi gió không tự chủ

Sóng thần dâng vắng bóng những cánh buồm

Mẹ yêu con có bao giờ thay đổi

Dẫu gió thét gào trên sóng nước đại dương

 

Đến bạc đầu vẫn là con của mẹ

Đi muôn phương mẹ vẫn luôn chở che

Mẹ bao dung như biển mênh mông thế

Cho buồm con rẽ sóng đi muôn phương

 Trần Thị Vang 11 Văn 2

 

Lời con chưa nói

Xa mẹ con thành lẻ bóng

Giờ này mẹ ngủ hay chưa?

Trở trời gió mùa đông bắc

Con ngồi đếm khắc giao mùa

 

Con đi chắc nhà vắng lắm

Bản nhạc con thích ai nghe?

Chiếc xe con thường đi học

Chắc bụi đã bám còn gì?

 

Tóc con đã dài rồi đấy

Vắng mẹ ai gỡ giúp cho?

Niềm vui xoẹt qua tờ giấy

Nỗi buồn đứng lại! lặng thinh

 

Thơ con tặng cho người khác

Viết về mẹ chẳng là bao

Phố sâu gió mùa đông bắc

Trong con bóng mẹ ngọt ngào

  Trần Thị Vang- 11 Văn 2